NHỮNG CHIẾC HỘP
Có hai ông cháu sống nghèo khó trong một túp lều, khó khăn lắm mới đủ ăn đủ mặc. Đứa cháu tủi thân vì không có quần áo đẹp như bọn trẻ cùng xóm, lại thường bị bọn chúng giễu cợt. Nhất là mỗi dịp lễ Giáng Sinh, chẳng bao giờ có một cây thông hay một món quà trong túp lều.Noel năm cậu mười tuổi, ông cho cậu hai chiếc hộp: một chiếc màu đen, một chiếc màu vàng. Hai chiếc hộp được đặt cạnh nhau và cố định ở nóc tủ. Ông bảo nó phải để ở đấy thì mới “thiêng” và tiếp: “Khi cháu buồn, hãy nói với hộp đen. Khi vui, cháu hãy tâm sự bên chiếc hộp màu vàng”.
Dù hai chiếc hộp đó chưa hẳn là món quà nhưng cũng là một niềm an ủi dịp Noel, nên cậu bé theo ông trút cả nỗi buồn và niềm vui vào hai chiếc hộp. Cậu thấy khi vui mà tâm sự cạnh cái hộp vàng, niềm vui như được nhân lên. Còn khi buồn và nói chuyện với chiếc hộp đen, nỗi buồn vơi di hẳn. Hai chiếc hộp, cũng làm khuây khỏa đi những nỗi tủi thân bực bội của cậu bé nghèo.
Rồi một ngày vì quá tò mò, cậu mở nắp hai chiếc hộp: Đáy chiếc hộp đen có một lỗ thủng. Cậu hỏi: “Ông ơi, những nỗi buồn của cháu đâu rồi ?”. Người ông đáp: “Chúng đã rơi ra và bay mất !” . Rồi ông tiếp: “Còn chiếc hộp màu vàng không thủng để niềm vui và những điều may mắn sẽ ở lại mãi với cháu !”.
Còn bạn, bạn có những chiếc hộp nào cho riêng mình rồi ?
MỘT LY SỮA
Một cậu bé nghèo phải bán hàng rong kiếm tiền học. Ngày nọ thấy mình chỉ còn một hào, mà bụng lại đói, cậu sang nhà bên cạnh xin ăn. Một phụ nữ mở cửa. Quá bối rối, lẽ ra phải xin ăn, cậu lại xin uống. Đoán là cậu đang đói, người phụ nữ đã mang đến cho cậu một ly sữa lớn.Nhắp xong ly sữa, cậu hỏi: "Cháu phải trả cho cô bao nhiêu ạ". Người phụ nữ đáp: "Cháu không nợ gì cả. Mẹ cô đã dạy là không được nhận tiền trả cho lòng tốt". Cậu cảm kích : "Cháu xin ghi lòng tạc dạ công ơn này". Trước đó, gần như muốn đầu hàng trước số phận, nhưng lúc này đây, cậu thấy khỏe hơn và niềm tin của cậu vào con người cũng nên mãnh liệt hơn.
Nhiều năm sau người phụ nữ bệnh nặng. Người ta mời tiến sĩ Howard Kelly chẩn bệnh, vì các bác sĩ khác đều bó tay. Khi nghe tên thị trấn nơi người phụ nữ ở, mắt ông ánh lên một tia sáng. Ngay lập tức ông tới phòng người bệnh và nhận ra ngay vị ân nhân xưa, ông dốc sức cứu chữa ... và thành công : Ân nhân của ông khỏi bệnh !
Tiến sĩ đề nghị phòng y vụ chuyển cho ông hóa đơn viện phí. Ông viết vài chữ bên lề của tờ hóa đơn và nhờ người trao cho người phụ nữ. Cầm tờ hóa đơn, bà nghĩ là sẽ phải dùng cả đời cũng không trả hết được.
Bỗng có cái gì đó khiến bà chú ý và ... bà đã đọc được những dòng chữ này: Trị giá hóa đơn bằng một ly sữa". Ký tên : Tiến sĩ Howard Kelly.
HỘP NỤ HÔN
Thời buổi kinh tế khó khăn,
Người cha đã phạt
cô con gái nhỏ vì đã làm mất những tờ giấy giá trị. Ông lại khó chịu hơn khi thấy
cô bé lấy những tờ giấy ấy gói một cái hộp và đặt dưới cây thông Noel.
Sáng hôm sau,
Sáng hôm sau,
Cô trao cái hộp cho
ông và nói: "Con tặng ba". Người cha xấu hổ vì đã quá đáng, nhưng lại
giận dữ hơn khi thấy hộp trống rỗng: "Khi con tặng một gói quà cho bất kỳ
ai, thì phải có thứ gì ở trong đó chứ". Cô bé nói trong nước mắt:
"Có đấy chứ. Con đã đặt vào đấy nhiều nụ hôn lắm. Nó đây mà !". Biết
mình đã quá hấp tấp, người cha ôm chặt cô con gái nhỏ và xin cô tha thứ cho
thái độ giận dữ không đáng có của mình.
Thời gian ngắn sau,
Cô bé bị tai nạn giao thông. Người cha đã đặt cái hộp ấy ở đầu giường suốt quãng đời còn lại của mình. Mỗi khi thấy thất vọng hay gặp phải những vấn đề khó khăn, ông lại mở hộp, lấy ra "một nụ hôn ảo" để nhớ cô con gái đã khuất.
Bạn ơi,
Ai cũng có một tài sản quý cho riêng mình, là cái "hộp đựng tình yêu" và những nụ hôn ngọt ngào của gia đình, người thân, bè bạn gởi ... Xin đừng quên điều này, và hãy cố gắng sống nó cách trọn vẹn, để những gì ta nhận được hàng ngày không trở nên vô ích.
Thời gian ngắn sau,
Cô bé bị tai nạn giao thông. Người cha đã đặt cái hộp ấy ở đầu giường suốt quãng đời còn lại của mình. Mỗi khi thấy thất vọng hay gặp phải những vấn đề khó khăn, ông lại mở hộp, lấy ra "một nụ hôn ảo" để nhớ cô con gái đã khuất.
Bạn ơi,
Ai cũng có một tài sản quý cho riêng mình, là cái "hộp đựng tình yêu" và những nụ hôn ngọt ngào của gia đình, người thân, bè bạn gởi ... Xin đừng quên điều này, và hãy cố gắng sống nó cách trọn vẹn, để những gì ta nhận được hàng ngày không trở nên vô ích.
CÂU CHUYỆN CHIẾC XE ĐẠP
Ngày 23/12, cô bé Rose ngỏ ý với cha là cô : "Con muốn có một xe đạp hơn mọi thứ khác". Xe đạp tặng cô bé ở thời điểm này đã gây khó khăn cho ông, vì tất cả chuẩn bị "để mọi người "nhận" vào ngày Noel đã hoàn tất ... trong tình trạng "ngân khoản cạn kiệt".Đêm Noel,
Lúc 21giờ, Rose và các em trai đang cuộn mình trong nệm ấm, thì cha cô lại cặm cụi trong nhà kho vì nghĩ rằng cha mẹ đâu có thể thất hứa với con cái: Ông đã mất gần bốn giờ đồng hồ lấy ... đất sét làm thành một chiếc xe đạp nho nhỏ.
Ngày Giáng sinh,
Rose mở thùng quà và thấy cái xe đạp bằng đất sét cùng với tấm thiệp. Đọc thiệp rồi cô bé òa khóc: "Không bao giờ con có được xe đạp nào đẹp bằng cái xe cha đã tặng. Cha đã cố gắng để con vui trong ngày lễ. Con đâu biết cha đã không còn tiền. con xin lỗi vì đã vòi vĩnh cha". Cô bé rất hạnh phúc với món quà.
Bạn ơi,
Đâu phải ai cũng có thể mua được một xe đạp bằng đất sét ... như cha cô bé đã tặng. Món quà giá trị không thuần túy ở hoàn cảnh, khả năng tài chính của người tặng ... nhất là còn tùy ở "tấm lòng" người đó nữa. Xin bạn luôn nhớ giùm tôi câu này nhé : "Của cho không bằng cách cho ! "
Merry Christmas 2012 - Cây pha lê Cát Tường sưu tầm